3.6.0
20:11:30 10/5/2024
Tên khác: Song of time, Thời quang chi ca Hệ liệt: Kinh Dương nổi gió Tỉnh lại sau cơn hôn mê, mọi thứ đều tan biến tựa như một giấc mơ. Không còn Tân Thục, không còn Yên Khâu, cũng chẳng còn Phúc Tuần hay Hàn Phong. Tất cả mọi thứ cô từng quan tâm đều biến mất không để lại vết tích. Những yêu hận những ân oán, những hạnh phúc những đau khổ đều tựa như làn khói mỏng bay đi không để lại chút gì. Nhịp sống dần trở lại bình thường, thế nhưng cô vẫn mãi không thể cân bằng lại được. 10 năm qua, bằng tất cả những nỗ lực và sự cố gắng của bản thân, cô tiến thẳng về phía trước, không một lần quay đầu nhìn lại. Nhưng đến khi trở về, gặp lại người đó, cô mới nhận ra rằng những nỗ lực của mình giống như một bức tường cao dày rất kiên cố song kỳ thực lại rất dễ sụp đổ, giống như tờ giấy mỏng chỉ cần đâm một cái là rách toạc. Ngàn năm ngỡ xa xôi ấy chưa bao giờ chân thực tới vậy. Khi cô lúc gần lúc xa, lúc lạnh lúc nóng với anh, anh lại vững vàng bước từng bước một về phía cô, tiến vào trái tim cô, để cô dần nhận ra rằng, đã đến lúc... 10 năm đủ để khiến mọi thứ phai mờ. 10 năm đủ để đưa cuộc sống trở lại đúng quỹ đạo. 10 năm đủ để bắt đầu một đoạn tình cảm mới. 10 năm đủ để những gì bị chôn vùi được hé mở. Trải qua những ngày bão giông, liệu trời có sáng trong? Sau những cơn mưa mịt mù, liệu sẽ xuất hiện ánh cầu vồng? Ngàn năm ấy liệu có đợi được hồi báo?