Tiếp tục với
Hấp Hối
7 5 0 1 1 2 1
Hấp Hối - Haru 93 Truyện ngắn - hết
108375055919238806027

Ông nói bằng giọng ngực, thanh quản ông run run như để cầu xin, “Em ở lại đây không được sao?” “Tụi mình đã nói chuyện đó rồi mà! Đừng có mít ướt như thế chú hai! Có hàng triệu người chúng ta phải gặp, hàng ngàn con đường đang đợi mình bước qua. Nếu em chết dí mãi một nơi, em sẽ không lớn lên được. Em đã già rồi, em muốn mình lớn lên.” Ông nhìn vào mắt bà, gần như thấy được ngọn lửa đang bùng lên trong đáy mắt. “Nhưng cây cối quanh đây cũng lớn lên đó thôi!” ông phản pháo, nhưng tự nhận ra lời lẽ ấy thật sáo rỗng làm sao. Bà nhìn sâu vào mắt ông, từng chữ như xẻ ra từ tim, “Em… không phải cây cối, anh cũng vậy!”, mắt bà ửng đỏ.

Thẻ: haru

“Mưa làm anh thấy mình cô đơn làm sao. Anh cứ đi đi lại lại trong phòng, anh tự nhủ rằng mình còn có thể yêu một ai đó ngoài em.”