Tiếp tục với
Sapphire xanh và nâu hổ phách
6 0 0 0 1 13
Sapphire xanh và nâu hổ phách - Hotaru 257 Truyện dài - hết
vuongnhi

Vinda là một nô lệ với dung mạo tuyệt sắc bị đem lên sàn đấu giá. Một người phụ nữ giàu có tự xưng là Flazka đã mua cậu về. Cậu từng bị lão chủ nhân cũ hám tiền đánh đập, hành hạ dã man bởi thái độ chống đối, ôm lòng căm thù giới quý tộc và những kẻ giàu có. Bí mật gì đang chờ đợi Vinda? Số phận cậu sẽ ra sao khi về với nữ chủ nhân mới? (Truyện có vài tình tiết nhạy cảm không phù hợp với trẻ em, xin quý độc giả cân nhắc trước khi đọc. Tất cả những địa điểm, sự kiện chỉ là giả tưởng, hoàn toàn không có thật.)

Thẻ:

"Chào mừng đến với dinh thự Garcia, tùy tùng mới của ta." Adela hào hứng đi vào căn phòng nhỏ, khoan thai bước đến chiếc ghế gỗ dựa sát vào vách tường mà ngồi xuống. Khuôn mặt diễm lệ không ngại để lộ nụ cười thích thú, đưa mắt nhìn xuống chàng thiếu niên đang quỳ dưới nền gạch lạnh, cổ đeo vòng xích, tứ chi vốn đã bị còng chặt ra sau. "Tên cậu là gì? Bao nhiêu tuổi?" Adela hơi ngả người về phía cậu, nghiêng đầu hỏi, từ nụ cười đến giọng điệu đều tràn đầy thiện chí. Nhưng có vẻ chàng thiếu niên không ưa cô là mấy, nếu không muốn nói thẳng ra là chán ghét kì thị. Adela hiểu rõ tâm trạng của người đang quỳ kia, nhưng vẫn là muốn xem thử bảo bối mà mình vừa "mua" về rốt cuộc có thể tỏ ra chống đối thế nào. Phải. Thiếu niên trẻ tuổi kia chính là "chiến lợi phẩm" từ một buổi đấu giá. Nếu là nô lệ thông thường thì số phận chỉ có một, bị rao bán với mức giá rẻ mạt ở chợ nô lệ, răm rắp tuân theo mệnh lệnh và làm việc quần quật đến chết để đổi lại những bộ quần áo rách rưới cùng thức ăn thừa còn thua cả thú cưng của đám người quý tộc. Thiếu niên kia có chút khác biệt. Cậu vốn từng là nô lệ nhưng lại chưa từng hành xử đúng với thân phận. Tính cách chống đối khiến cho lão chủ cũ thường xuyên nổi trận lôi đình, chưa có cách tra tấn dã man nào mà lão chưa dùng lên người cậu. Ánh mắt lạnh giá vô hồn trừng lên, không ngại nhìn thẳng vào người đối diện, thái độ bất kính tỏ rõ. Cậu vẫn không đáp lại câu hỏi kia, đôi mắt khẽ nhắm lại, đầu hơi cúi thấp, như đã sẵn sàng hứng chịu điều gì đó.