Tiếp tục với
Một Đoạn Duyên Trần, Có Bóng Người Thương
0 0 0 0 0 12
Một Đoạn Duyên Trần, Có Bóng Người Thương - Dạ Minh 1 Truyện dài - Đang sáng tác
daminh

Truyện kể về cuộc sống thường ngày của quan tri phủ Lê Lâm và chàng thương nhân Trịnh Khải

Lúc vừa trở về, Lâm thấy trong sân chật ních người với đồ đạc. Nào là bộ bàn ghế gỗ mới toanh, chậu quất sai trĩu quả. Còn có mấy khay mứt gói bằng giấy đỏ thắm, vài hũ mắm tôm chua, dưa kiệu, bánh in, bánh tét… đủ thứ. Lâm ngơ ngác nhìn, rồi quay lại trừng mắt hỏi Khải: "Mấy thứ này là sao?" Khải tự nhiên đáp: "Thì Tết mà. Tôi thấy nhà cậu dùng đồ cũ mãi cũng chán, nên sắm thêm tí cho nó mới mẻ. Dù sao tôi cũng ở nhà cậu nhiều như nhà mình, sắm vài món cho đỡ ngại." Lâm nghiêm giọng dọa: "Vậy thì cấm cậu không được sang đây nữa." Chẳng những Khải không sợ, còn chạy tót vào nhà trong, méc với mẹ Lâm: "U ơi, Lâm đòi đuổi con về, bảo là không cho con bén mảng sang đây nữa..." Mẹ của Lâm đang ngồi trông người làm gói bánh chưng, nghe vậy chỉ chậc một tiếng, ngoái đầu bảo: "Nó mà dám. Con cứ ở lại đây cho vui cửa vui nhà." Lâm đứng ngoài cửa, nghe tới đó bỗng nghẹn lời. Từ khi nào mà hai người đã xưng con gọi u nhanh thế nhỉ? Khải thì quay đầu nhìn y, ánh mắt chọc ghẹo không hề che giấu: "Cậu có đuổi tôi thì cha mẹ cậu cũng sẽ giữ tôi ở lại thôi." Lâm không nói nữa, chỉ bất lực quay đi. Còn Khải, tay xách giỏ đi ra, vừa đi vừa huýt sáo, dáng vẻ như thể Tết này dù trời có mưa rét cũng không gì khiến chàng bớt vui.