4.0.0
07:16:16 21/11/2024
Lê Giang Lâm là một công tử nhà giàu xuất thân danh giá và rất giỏi về kinh doanh, đẹp trai cao ráo nhưng không kém phần phong trần lãng tử, với đôi mắt sâu lai tây hút hồn vô số các tiểu thư quyền quý xinh đẹp. Phạm Kim Thơ tiểu thư con nhà giàu vừa tròn mười tám, Kim Thơ không thích cái tên mà cha mẹ đặt cho vì cô nói nó quá quê mùa nên tự mình đặt một cái tên tiếng Anh được cô cho là sành điệu, Trish Phạm. Trish thông minh học giỏi xinh đẹp kiêu kỳ, tính tình có chút ngang bướng nhưng cực kỳ nhạy cảm và rộng lượng, luôn giúp đỡ những người gặp khó khăn cho nên lòng tốt của cô thường rất hay bị người khác lợi dụng. Vừa mới tốt nghiệp cấp ba chuẩn bị thi vào đại học thì bố mẹ ly hôn, mẹ cô được phân chia một phần gia sản của tập đoàn WOSan và mang chúng bỏ ra nước ngoài lập nghiệp. Trish ở lại và sống cùng ba, do kinh doanh trong tình trạng thiếu hụt một thời gian dài trước đó nên hiện tại ông Phạm Hùng chủ tịch tập đoàn WOSan ba của Trish đã nợ một khoảng tiền lớn với đối tác và ngân hàng, không còn cách nào khác họ đành dùng phương thức hôn nhân thương mại còn gọi là liên minh giữa hai tập đoàn lớn để kéo thời gian đủ dài để tập đoàn WOSan có thể vực dậy đứng lên giữa lúc thị trường đang rối ren. Những người ngoài cuộc nhìn vào không biết sự tình thì xầm xì bàn tán khi thấy đám cưới được tổ chức một cách rất vội vàng. “Trong hai người còn trẻ mà lấy nhau sớm quá, chắc chắn là do gia đình sắp đặt cho việc cưới xin chứ không có tình yêu.” “Tôi nghe nói con gái ông Phạm Hùng bị sự giàu có của nhà họ Lê hấp dẫn, có cuộc hôn nhân thương mại nào được xây dựng bằng tình yêu, họ chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa chứ thật sự không hề có tình cảm cũng như quan hệ gì với nhau.” Tất cả mọi người, bao gồm cả bản thân Kim Thơ và Lê Giang Lâm cũng nghĩ như vậy, mặc dù mối quan hệ của họ không khác biệt như lời đồn đại cho lắm, thậm chí họ còn có thể nằm ngủ chung trên một chiếc giường mà không cần nghĩ có là vợ chồng hay không. Khi Lê Giang Lâm trở về nhà và hướng tầm nhìn lên chiếc giường của mình, anh nhìn thấy cô vợ bé nhỏ đang nằm phía bên trái của chiếc giường. Đây là thỏa thuận ngầm và là quy tắc của hai người sau khi kết hôn, và không ai được phép xâm phạm vào một phần giường ngủ của người kia, nếu vi phạm sẽ phải chịu trừng phạt. Lê Giang Lâm bước tới nằm xuống nửa bên giường còn lại, họ cứ như thế mà ngủ mỗi đêm không ai được vượt qua ranh giới đã định sẵn, ranh giới đó là cái chăn được xếp thành hàng dài ngăn ở giữa chia chiếc giường ra thành hai nửa riêng biệt. Cho đến một ngày Kim Thơ vừa tắm xong thì nghe thấy tiếng chuông điện thoại, là bạn thân của cô gọi đến, thế là cô nằm trên giường và nấu cháo điện thoại với bạn thân, lúc này chân của cô vô tình chạm vào người Lê Giang Lâm đang nằm bên cạnh. Cổ chân mảnh mai của cô ngay lập tức rơi vào lòng bàn tay ấm áp của người đàn ông, và anh mạnh mẽ kéo lấy cổ chân cô lại. Anh ta kéo đột ngột làm cô giật mạnh người sợ hãi tròn mắt nhìn anh. Nhìn đáp lại cô là một đôi mắt sâu thẳm như con sói hoang vừa bị xâm phạm lãnh thổ. Lê Giang Lâm trầm giọng nói: “Quý cô, cô đã vượt qua ranh giới rồi.” Một khi đã vượt qua ranh giới thì quyền trừng phạt thuộc về người bị xâm phạm.