Tiếp tục với
Hoa khai hoa lạc khanh bất quy lai
0 0 0 0 0 0 4
Hoa khai hoa lạc khanh bất quy lai - TrinaJane 33 Truyện ngắn - hết
trinajane

Thường nói, đau lòng nhất là người ở lại, nhưng điều đó có phải lúc nào cũng đúng? Cả thanh xuân tươi đẹp nhất của nàng, nàng đã giúp hắn phân ưu, giúp hắn bày mưu tính kế. Những tưởng cả hai sẽ là cặp Đế- Hậu hạnh phúc nhất thế gian. Quả đúng vậy! Nhưng sự đời luôn có những bất ngờ không sao lường trước được. Ví như vở kịch nàng giúp hắn... Vậy nên, diễn kịch đừng nên diễn quá nhập tâm, kẻo giả thành thật lúc nào không biết. Giúp người đừng giúp quá nhiệt tình, kẻo chân tình thành phản bội khi nào chẳng hay. Hoa nở- hoa tàn đã bao mùa, dù hắn có nhớ thương, có dặt vặt bao nhiêu, nàng cũng chẳng quay về nữa, thời gian tươi đẹp nhất cũng chẳng quay lại nữa.

Cuối thu là thời điểm cái nóng mùa hạ đã dần tan đi cũng là lúc cái lạnh của mùa đông mỗi lúc một mạnh lên, nhưng dù có lạnh hơn nữa cũng không lạnh bằng lời nói của chàng. Vở kịch này, Tiêu Quân đã hoàn toàn nhập vai rồi. Sau đêm hôm ấy, Tiêu Quân không tới Phượng Khôn cung của nàng nữa. Chàng giờ mỗi lần bãi triều đều đến Nghiên Hoan cung kia, thiếu điều chàng từ Long Càn cung dọn hẳn vào chỗ đó ở. Dần dần, Tang Tình nhìn ra được Mị Ngọc căn bản không dễ thao túng, nắm bắt như vậy. Bản thân nàng ta cũng đang diễn một vở kịch, nàng ta thuận thuỷ thôi chu, sau đó biến giả thành thật, khiến Tiêu Quân thật sự động chân tâm với nàng ta. Đến đây, Tang Tình thực sự không thể không cảm thán. Cao thủ! Nàng ta quả thật là cao thủ!