Tiếp tục với
Xin chào, tôi là Cộc
3 0 0 1 2 0 16
Xin chào, tôi là Cộc - Cẩm Thương 129 Truyện dài - hết
cthuong252

Xin chào, tôi là Cộc! Tôi không rõ lý do tại sao tên tôi lại ngắn gọn như vậy. Mẹ tôi cũng chưa từng giải thích. Nhưng không sao, tôi thích cái tên ngắn gọn ấy, nó giống tôi, bé nhỏ và dễ chịu. Trong nhà, tôi là nhỏ nhất, trên tôi có chị Thương và anh Tùng. Chị Thương có cái tên mà tôi cho rằng rất ướt át: Cẩm Thương. Còn anh Tùng thì có vẻ giống tôi, tên anh Tùng cũng ngắn gọn như vậy, chỉ một chữ "Tùng". Tôi không biết tên của bố mẹ mình, hoặc là tôi không nhớ. À quên, tôi còn chưa kể với các bạn. Tôi mắc bệnh "ký ức một ngày", chị Thương nói như vậy, cái tên mỹ miều là thế, còn đơn giản hơn, đó là toàn bộ ký ức của tôi chỉ gói gọn trong vòng một ngày – chỉ một ngày! Tôi không rõ biến cố gì đã từng xảy ra với tôi, nhưng tôi chỉ có thể nhớ được gia đình mình và những gì diễn ra với tôi và gia đình trong một ngày. Chị Thương lúc nào cũng buồn về điều đó, chị ôm tôi và thốt lên rằng : - Ôi, ước gì Cộc biết được hôm qua ba đứa mình đã vui vẻ như thế nào. Tôi chỉ gật đầu phụ họa, tất nhiên tôi không nhớ, nhưng chuyện chỉ có ký ức của một ngày cũng không phải là quá tệ. Tôi sẽ quên đi những hạnh phúc của chính mình, nhưng cũng quên đi cả những đau buồn của chính mình. Nếu tôi ghi lại tất cả những hạnh phúc, cuộc sống của tôi chính là chỉ luôn có hạnh phúc mà thôi. Tôi, là một cậu bé cực kỳ hạnh phúc. Tôi biết, vì mỗi ngày tôi đều ghi lại những niềm vui của tôi, tại đây. Đây là Nhật ký của tôi. Xin chào, tôi là Cộc!   [Xin chào, tôi là Cộc! | Cẩm Thương]

Thẻ: Cẩm Thương

Bìa gốc bởi Cẩm Thương