Tiếp tục với
Cúi mình hôn em
17 5 2 5 6 61 35
Cúi mình hôn em - Meeanleen 5442 Truyện dài - hết
meeanleen

Hai mươi lăm năm qua, cuộc sống của Kan chưa một lần biến động. Hai mươi lăm năm qua, hắn chưa từng có một mối quan hệ khăng khít nào. Cho đến ngày hôm ấy, trong khu chợ bán nô lệ, hắn quyết định bắt lấy ngọn roi đang quất xuống một thiếu niên gầy gò bị trói trên cột gỗ. Kan cho rằng mình chỉ mang về một món đồ tiêu khiển, nhưng hóa ra đó lại là bước ngoặt không ngờ trong đời hắn về sau. Thiếu gia x nam nô lệ. HE. ------- Cảnh báo: Nhiều chi tiết 18+, không khuyến khích đọc nếu bạn chưa đủ tuổi. Bìa: Đồ Nhiễm, Samui Mình rất cảm ơn nếu bạn mua truyện hoặc donate cho tác giả ^^

Tên nô lệ cố không để lộ sự ngạc nhiên; không có ai nghĩ đến việc hỏi tên của nó vì ai cũng biết nó đã không còn tên gọi nữa. Nó thầm nghĩ vị chủ nhân mới này thật kỳ lạ. Đầu cúi thấp, nó rụt rè trả lời: - Thưa chủ nhân, tôi không có tên, thưa ngài. Kan chợt nhớ mọi nô lệ đều đã đánh mất tên mình ngay khi dấu sắt nung được ấn vào cơ thể chúng, và chủ nhân sẽ gọi chúng bằng bất cứ những gì họ muốn, trừ một cái tên người.

Ánh tà dương chiếu lên khiến khuôn mặt Kan sáng bừng, sáng đến từng sợi tóc. Riel nhận ra đây chính là mặt trời của cậu, là nguồn sáng duy nhất sưởi ấm cuộc đời cậu. - Chủ nhân… - Chuyện gì? Chính là như thế! Khi cậu cất tiếng gọi, con người này sẽ quay lại nhìn về phía cậu như đã từng đáp lại tiếng kêu cứu trong câm lặng của cậu buổi sáng hôm ấy.