Tiếp tục với
Cát Bụi
0 0 0 0 0 17
Cát Bụi - Quỳnh Anh 43 Truyện dài - hết
quynhanh.19

Duy Hải chợt nghĩ đến một chuyện, bèn ngồi thẳng người, thảo luận với Duy Tường một cách nghiêm túc: - Này Duy Tường, mày có thấy chúng ta làm bác sĩ, mỗi ngày đều có những ca tử vong, chứng kiến biết bao cảnh chia ly đau khổ. Vậy sao chúng ta vẫn có thể bình tĩnh trước những cảnh tượng ấy để hành động theo lí trí? Chẳng lẽ chúng ta lại vô cảm đến thế? - Sinh mạng con người quá nhỏ bé, giống như một hạt cát giữa sa mạc bao la, không ảnh hưởng gì đến thế giới xung quanh. - Duy Tường trầm ngâm. - Sống chết có số, ai rồi cũng phải trải qua, đây là một quy luật hiển nhiên. Tiếc thương cũng không có ích gì bởi người chết đâu thể sống lại. Chỉ cần có người luôn nhớ đến sự tồn tại của họ trên thế giới này là được. Duy Hải thấy điều này rất có lý. Con người ai rồi cũng sẽ hoá thành cát bụi, nhưng hình ảnh họ vẫn luôn sống mãi trong trái tim những người ở lại. Thế là đủ rồi.

Thẻ:

khoảng trống hiện đại khoảng trống