Tiếp tục với
Đem nắng về trời
0 1 1 1 43 13
Đem nắng về trời - Cẩm Thương 1084 Truyện dài - Đang sáng tác
cthuong252

Dù cậu có tin hay không, có muốn hay không, hầu hết chúng ta đều phải rơi vào một cuộc chia tay. Tất nhiên, một người đã từng yêu thật lòng, làm sao có thể tránh khỏi cảm giác đau buồn sau chia tay ấy. Chỉ khác nhau ở chỗ, đau buồn bao lâu, đau buồn như thế nào. Có người rơi vào một cuộc tình ghi tâm khắc cốt, dùng cả cuộc đời vẫn không gạt bỏ được hết buồn đau. Người ấy đã trở thành ký ức duy nhất, đẹp đẽ nhất cũng đau thương nhất trong lòng mình. Có người ban đầu đau lòng như trái tim vỡ nát, sau đó lại dần dần buông bỏ được, dần dần dịu mọi nỗi đau, chầm chậm quên đi. Tất nhiên, cũng có người ban đầu trở nên tự do vui vẻ, sau đó ngấm dần nỗi cô đơn thương nhớ qua từng ngày. Gặm nhấm nỗi buồn ấy đủ lâu, nỗi buồn cũng rời đi trả lại một con người mới, quan niệm về tình yêu cũng đơn giản hơn, trưởng thành hơn, biết yêu một cách tốt hơn. Thật ra, chia tay một thời gian rồi sẽ cảm thấy mọi thứ trở nên rất đơn giản. Người với người có duyên thì sẽ gặp nhau, hợp nhau sẽ trở thành tri kỷ. Người không phù hợp trở thành người bạn bình thường, người hết duyên sẽ rời đi, nhân duyên không thể cưỡng cầu. Qua thời gian, cuối cùng, mọi thứ đều sẽ ổn. (Đem nắng về trời | Cẩm Thương)

Thẻ: Cẩm Thương , thanh xuân

Bìa gốc bởi Cẩm Thương

ai chẳng có vài lần yêu rồi chia tay. Ai chẳng có mối tình đầu dang dở. Dù từ trước đến giờ anh đều mong muốn sau này sẽ chỉ yêu một người, lấy một người. Nhưng mọi chuyện đâu phải chỉ vì anh muốn là sẽ thành hiện thực? Có ngọt ngào rồi cũng có chia ly. Chấp niệm mãi một điều đã vỡ sẽ càng khiến bản thân mệt mỏi. Thay vì cứ mãi nuối tiếc và đau buồn chìm đắm trong quá khứ, thà rằng học cách chấp nhận, học cách buông tay.

Nghe nói, theo tính toán khoa học thì mỗi người sẽ cần đến 2/3 thời gian yêu nhau để quên đi toàn bộ quãng thời gian yêu đương mặn nồng bên người cũ. Tính ra, anh và cô yêu nhau 3 năm, vậy thì 2 năm sau anh có thể xóa đi toàn bộ ký ức về tình yêu của hai người rồi. Một đời dài đằng đẵng, anh sẽ gặp và yêu một cô gái khác có thể tốt hơn, cũng có thể không tốt bằng Hoa Hạ. Anh có thể cưới cô ấy, cũng có thể chia tay. Nhưng anh tin cuối cùng mọi chuyện đều sẽ ổn, giống như nắng sẽ lên sau cơn mưa mùa hạ, mọi chuyện, đều sẽ có trạm dừng hạnh phúc cho chính mình.