Tiếp tục với
Chúng ta của sau này
0 1 2 0 1 40
Chúng ta của sau này - Vạt nắng đọng sương mai 96 Truyện dài - Đang sáng tác
laolaobvv

'Chúng ta của sau này...' là bước tiến về tình bạn đơn thuần của những cô gái từng có một thanh xuân nồng nhiệt thuở cắp sách đến trường. Trải qua bao thăng trầm của cuộc sống, mỗi người đều có cho mình một trọng trách trên vai, không thể nào thanh thuần như những năm tháng hồn nhiên ấy. Dù vậy, tình bạn của họ vẫn luôn tồn tại và hiện hữu, bất cứ nơi đâu, bất kỳ nơi nào, họ vẫn luôn quan tâm và che chở cho nhau. 'Chúng ta của sau này...' được tiếp bút từ bộ Teenfic mà tôi từng viết bảy năm trước, để khiến những cô gái trẻ trâu năm ấy trưởng thành hơn, mạnh mẽ hơn, và nghị lực hơn, có thể đương đầu với những khó khăn và thử thách không thể lường trước được trong cuộc sống tưởng chừng như bình dị ấy. Khi chia tay nhau, họ đã dành cho nhau một lời hứa, và chúng ta hãy cùng chờ xem những cô gái ấy cùng với tình yêu của mình đã thực hiện lời hứa như thế nào, nhé! Bảy năm trước, Hải Vinh biến mất không một lời từ giã, khiến Minh Anh vĩnh viễn mang theo cái gai ấy trong lòng. Khi gặp lại, cả hai chẳng có gì ngoài sự ngượng ngùng cùng những mảnh ký ức chấp vá về nhau. “Hải Vinh nhìn sâu vào mắt cô, anh mệt mỏi vì phải rào trước đón sau như vậy rồi. Anh không hiểu thứ tình cảm ngự trị trong anh hiện tại là gì, anh không biết đối với cô anh là gì, anh chỉ biết đau lòng khi thấy cô cố tỏ ra là mình ổn.” Không phải mối tình thanh xuân nào cũng có thể chắp vá, không phải tình cảm dở dang nào cũng có thể hàn gắn. Khi gặp lại Vĩ Hoàng, An Nhi đã buông bỏ hoàn toàn chấp niệm về mối tình chưa một câu đáp lời năm ấy. Bởi vì cô đã bắt đầu bước vào thế giới của sếp tổng công ty Núi. Tổng giám đốc Đặng Trường Phong bắt đầu chú ý đến An Nhi sau khi cô đến làm việc đã được ba năm. An Nhi nhiều lần trốn tránh, nhưng liệu cô có thoát khỏi tình cảm tựa như lưới trời giăng kín của sếp tổng hay không? “Chẳng dám giấu gì sếp. Thật sự thì em đã nghĩ sếp đánh giá thấp phẩm chất của em. Em làm người cũng có tôn nghiêm, không thể vì vài ba đồng bạc mà đánh mất chính mình. Tuy em chỉ là nhân viên quèn, nhưng cũng không tới mức đem bán rẻ tình cảm của mình. Em đã nghĩ sếp chỉ nhất thời để mắt đến em, muốn vui chơi qua đường với em, muốn dùng tiền để ‘mua’ em, cho nên hôm qua em mới cư xử không phải lẽ với anh như vậy.” Trường Phong kiên nghị đáp: “Tôi nghiêm túc thích em.” Hải Vinh là Kiến Ninh là anh em ruột. Một khi Hải Vinh đã đi thì Kiến Ninh càng không thể ở lại. Đứng trước hoàn cảnh tréo ngoe, Ngọc Lam đã chôn sâu người tri kỷ vào đáy lòng. Mãi đến khi anh quay về cùng với ước vọng trong tim, hai người mới có dịp hội ngộ. Khi ấy, Ngọc Lam đã mở lòng với Khải Lộc, người đầu tiên sau bảy năm gõ cửa trái tim, khiến cô đánh cược thử bước vào yêu đương. Nhưng rồi Kiến Ninh lại xuất hiện, một là mối tình tri kỷ thuở thanh xuân, một là mối tình mưa dầm thấm lâu lúc trưởng thành, Ngọc Lam sẽ lựa chọn ai? Bảy năm trôi qua, có quá nhiều sự thay đổi, khiến những chàng trai cô gái năm ấy bị cuốn xoay vào vòng tròn của cuộc sống thực tại. Liệu rằng những mảnh ghép năm ấy có còn kết nối được với nhau, để tạo nên thanh xuân tươi đẹp như cách họ đã từng bảy năm trước hay không?

Trong lòng Minh Anh như có gì đó đâm vào, nhói lên một cái. Tâm tư biến đổi, lồng ngực như có gì đó chèn lại, nghèn nghẹn. Cái bóng lưng sầu khổ xa xăm kia, có phải là chàng thiếu niên năm ấy mà cô từng thích hay không? Anh khác quá. Bảy năm trước, cô chưa từng nhìn thấy bóng lưng anh, bởi anh luôn đứng bên cạnh cô, sau lưng cô, bảo vệ cô. Còn người kia, ánh nhìn xa lạ, dáng vẻ phong trần, ở anh toát lên một loại khí chất trần tục mà cô chưa từng nhìn thấy. Bảy năm, đủ để thế giới thay đổi, cũng đủ để một người thay đổi. Đừng nói là bảy năm, chỉ một ngày anh biến mất, thế giới của cô đã thay đổi rồi. Thanh xuân ấy, từng tồn tại một nhóm thiếu niên, mà trong số ấy, cô và anh từng hướng về nhau.