4.0.0
04:38:43 13/8/2025
“ Giang Kỳ Niên, cảm ơn, và cũng xin lỗi vì đã gặp được anh… ” Tôi nói, giọng nấc nghẹn. “...Nhưng mà… Tại sao ? “ Anh hỏi tôi, giọng run rẩy khó tin. Tôi ngước mặt nhìn lên, nước mắt không ngừng chảy, nhưng môi khẽ cười… “ Cảm ơn vì cuộc đời này đã cho em gặp anh, xin lỗi vì đã để anh phải đau khổ… “ tôi khẽ nói…
Thẻ: