Tiếp tục với
Gió Yêu Trăng
0 1 0 0 0 6
Gió Yêu Trăng - Mắt Gió 4 Truyện dài - Đang sáng tác
matgio

Câu chuyện là hành trình vừa yêu vừa tìm kiếm bản thân của hai nhân vật chính, là hành trình nữ chính bước đi từ một nàng trợ lý thiết kế đến một nhà thiết kế tài hoa, và nam chính từ công việc tổng giám đốc một công ty thời trang với những ràng buộc mưu mô, cuối cùng tìm thấy tự do và tạo dựng sự nghiệp cho riêng mình. Nữ chính mang tính cách nghiêm túc, cần cù, tuy tính cách hơi rụt rè nhưng giàu đam mê với công việc, trái tim thuần khiết với tình yêu như ánh trăng. Còn nam chính là người tài năng, bản lĩnh, già dặn, mang một tâm hồn tự do như gió. Tình yêu của hai con người tựa như trăng với gió, một người tĩnh một người động, một người an phận một người phong lưu. Nhưng gió mãi ngắm trăng nơi mặt nước, ngỡ đã chạm vào rồi mà cứ mãi cách xa. Gió đuổi đến nơi trăng trên cao nhưng ra sức hoài không với đến. Nữ chính: Triệu Đào Nam chính: Phó Thoại (Tác phẩm hoàn toàn là tình tiết hư cấu.)

Thẻ:

Phó Thoại: "Đột nhiên tôi thấy... cô rất giống gấu trúc." Giọng anh rất thản nhiên. "Hửm? Ý anh là tôi trông ngốc?" Trong ấn tượng của Triệu Đào, gấu trúc hay ăn, chậm chạp, leo cây còn té lên té xuống - trông cứ khờ khờ. Chân mày cô nhăn tít lại. Phó Thoại bật cười thành tiếng, cúi người tay xoa xoa đầu húi cua đã hơi dài. Dễ thương thật - anh nghĩ. "Dễ... cô tự nhận rồi nhé." Anh đã định nói ra suy nghĩ, nhưng bỗng dưng lại cứ muốn trêu chọc cô thêm. Cô gái đột nhiên thấy anh thật trẻ con, ngượng ngùng đứng dậy: "Tôi đi đây. Tạm biệt." "Lát nữa, tôi có chấm trình diễn." Phó Thoại nói với theo. "Kệ anh chứ." Triệu Đào cũng không hiểu sao mình lại đáp lại như thế, nghe không được đúng bối phận. Nhưng dường như mỗi lần họ gặp mặt, khoảng cách cứ vô thức được kéo lại gần. Phó Thoại nghe vậy, lại có thêm một trận cười, đuôi mắt cong tít, chứng tỏ thực sự rất vui vẻ. Anh cũng không hiểu mình bị làm sao, anh chưa từng như vậy với cô gái nào. Nhưng tự anh cũng cảm nhận thấy, một lực đẩy kéo kỳ lạ giữa hai người. Có một sa mạc hoang vu trước nay chỉ lộng gió nay chợt cỏ dại lan tràn.