Tiếp tục với
POUROURFATE - PHA DUYÊN CHẾ TÌNH
115 3 93 71 761 41
POUROURFATE - PHA DUYÊN CHẾ TÌNH - mộc (Talia) 149081 Truyện dài - Đang sáng tác
caftureurfeline

✨🏆WINNER OF THE BEST LONG STORY ON AWREAD 2023🏆✨ "Tình cảm giữa chúng ta thật chẳng khác gì một ly Latte nóng cả. Tôi tỉ mẩn pha chế, anh dùng thìa khuấy tung." "Tôi muốn yêu một tách cà phê, không phải một tên cà chớn." "Nếu tôi cứ tử tế với em hệt như bao người tẻ nhạt ngoài kia, sẽ phải làm sao để em có thể nhớ tôi đến đậm sâu bây giờ?" ☕️ Tiêu đề: 𝐏𝐎𝐔𝐑𝐎𝐔𝐑𝐅𝐀𝐓𝐄 - Pha Duyên Chế Tình ☕️ Tác giả: mộc. ☕️ Giới hạn độ tuổi: 18+ ☕️ Thể loại: Boylove, Slice of Life, 1×1, hiện đại, ngọt ngào, ngược nhẹ, HE. ☕️ Số chương: Updating... ☕️ Lịch cập nhật: Mỗi tuần cập nhật một chương vào thứ Bảy, Chủ nhật hoặc khi tác giả hoàn thành chương. Các tuần không có chương sẽ được thông báo trước. WARNING: Truyện có thể chứa ngôn từ không phù hợp với độc giả dưới 18 tuổi cũng như có một số tình tiết bạo lực, tình dục. Độc giả vui lòng cân nhắc trước khi đọc. 🚩 Các kiến thức về cà phê hay giải nghĩa về tên gọi đồ uống, các phương pháp pha chế được tổng hợp và tích luỹ từ chính kinh nghiệm làm việc của tác giả khi làm việc cùng với sự học hỏi, tham khảo từ các diễn đàn uy tín về cà phê. 🚩 Mọi sự việc trong tác phẩm chỉ mang tính giải trí cũng như được tạo ra hư cấu dựa trên trí tưởng tượng của tác giả, nếu có giống với cá nhân, tổ chức hay sự việc nào ngoài đời cũng chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên.

Vòng tay ai đó lân la tìm tới bờ vai nhỏ gầy gò, vô thức, chậm rãi rồi cũng đủ bạo dạn tiến lên, kéo em vào lồng ngực mình, người con trai tóc nâu nhu thuận khép mắt, lặng yên lọt thỏm giữa lồng ngực vạm vỡ rắn chắc phảng thơm hương nước hoa dễ chịu… “Fe, tôi hỏi em điều này được chứ?” “Hửm?” “Những nỗi đau em cứ ôm mãi nặng lòng kia, có thể cho phép tôi tạt sơn trắng, chăng vải vẽ lại cho em một bức họa thật đẹp và tô lên thật nhiều màu sắc xinh đẹp em thích không?” “Hughes?” “Tôi sẽ vẽ thật đẹp và cẩn thận, có vậy em mới bỏ được đám ruồi nhặng sau lưng để ngẩng đầu và thấy mình tuyệt vời thế nào được.”, Vừa nói, người đàn ông ba mươi mốt tuổi vạm vỡ ấm áp vừa khe khẽ ghé tới mái tóc mềm mại màu hạt dẻ lòa xòa bay trong gió mát, trộm cạ cằm qua, vu vơ khẽ cười, “Ôm em là màu hồng phớt xinh xinh. Chuyện trò cùng em là màu nâu sữa, dõi lấy đôi mi em là sắc xanh thăm thẳm, màu nào cũng thật xinh đẹp.” “Pallete của anh chỉ có chừng đó màu thôi à?”, Feline ranh mãnh làm bộ đanh đá đùa lại. “Vậy em giúp tôi pha màu đi, tôi vẽ cho em.”, Giọng hắn trầm ấm vấn vít bên vành tai em đến ngứa ngáy, mập mờ cuốn theo đầy ý tình chỉ chực tan chảy, đầu ngón tay chẳng an phận đang nhẹ nhàng lướt qua kẽ tóc tơ mềm kia, phớt qua đôi mi cong vừa chớp nhẹ chực khép lại, qua sống mũi thẳng tắp thanh tú và chóp mũi nhỏ xinh xinh kia đang dần chuyển xuống đôi môi mọng mướt mát, “Nước mắt em là màu xanh dương nhàn nhạt, nụ cười em là màu nắng đầu ngày, còn thích em là màu…” “Màu xám.”, Feline Kloss nắm hờ lấy đầu ngón trỏ hắn, em yêu kiều hé môi mấp máy, lồng ngực nhỏ khẽ run lên khi thấy mình và Hughes đang càng lúc càng gần nhau hơn, chỉ thiếu chút nữa là đụng chạm thân mật rồi. Cậu barista toan nép người rồi ngồi xích ra một chút, nào ngờ đối phương đã lì lợm án ngữ lấy mình, cặp mắt hổ phách ấy vẫn kiên định nhìn em chẳng rời, “Trắng và đen mà cố chấp lao vào nhau thì sẽ vấy bẩn, tôi sẽ là kẻ phá hỏng bức họa của anh bằng thứ màu âm u, tối tăm và ủ dột nhất thế gian này đấy.” “Trời chỉ âm u khi sao lặn, vậy thì để tôi vẽ thật nhiều sao cho em. Cho tôi ngắm nhìn những vết sẹo của em thật kỹ, nhắc tôi về những khoảnh khắc mà tôi lẽ ra đã phải ở đó và ôm em vào lòng.”, Nói đoạn, cẩn thận vén tay áo em lên, Hughes khẽ mân lấy những vết sẹo chỉ còn lại màu hồng nhàn nhạt. Hắn lấy từ túi áo ra một cây bút mực vàng lấp lánh, tỉ mẩn vẽ một ngôi sao bé xinh xinh đè lên vết sẹo, rồi lại một vì sao nữa, “Những vết sẹo này… từ giờ tôi sẽ chăm sóc chúng cho em. Mọi người sẽ chỉ thấy được những vì sao xinh đẹp đậu trên tay em thôi, sẽ chẳng còn ai được phép săm soi vết sẹo và khiến Người Sắt của chúng ta tổn thương nữa…” Feline cười ngu ngơ rồi cũng im lặng trầm ngâm, để yên tay mình trong tay Hughes Daltz, đau đáu nhìn hắn cần mẫn vẽ những vì sao nhỏ lấp lánh bằng thứ mực nước màu vàng đè lên những vết sẹo hồng hồng, nom vừa ngộ nghĩnh vừa đáng thương. Ngẩng lên, chợt nhận ra ánh mắt em man mác buồn, người đàn ông tóc vàng dừng bút rồi khẽ nghiêng đầu. Cậu barista xinh đẹp chỉ buồn bã cười nhạt mà gật nhẹ mái đầu. Vòng eo thon thả và thân mình gầy gò kia chẳng hẹn mà chầm chậm rút ngắn khoảng cách, thẹn thùng nép sâu vào hắn hơn chút nữa. Dưới ánh trăng lờ mờ và ngọn đèn đường lấp lóe xa xa rọi qua, khóe mắt Feline Kloss lại thoáng điểm những tia lấp lánh như sao xa… Bỗng nhiên hắn thấy lòng mình vừa được rót những tia mật vàng lịm long lanh, trọn vẹn và luyến lưu dành trọn nơi em. Hắn đã thương em từ bao giờ? Hughes Daltz cũng lờ mờ chẳng hay biết, có chăng hắn đã đem lòng si mê cậu barista dịu dàng ấy rồi cứ vậy mà bịn rịn thấp thỏm mãi từ giây khắc em và mái tóc nâu mềm mại khẽ ánh ửng dưới nắng mai rạng rỡ?

Hai bên sợi dây thẻ thêu đẹp đẽ với biểu tượng của IBCH mà em từng cầm tận tay để chơi trong lúc chờ Hughes Daltz lần nọ đang được cài tới hai chiếc huy hiệu quốc kỳ. Một chiếc là cờ Gestomalia, chiếc còn lại là cờ Higenery. Có phải vì Hughes là thành viên ban tổ chức nên mới có thêm chiếc thứ hai này không nhỉ? “Đây là anh, và đây cũng là anh.”, Hắn biết Feline đang nhìn chăm chú vào chiếc trâm cài thứ hai trên dây thẻ của mình, liền trỏ vào hai lá cờ mà khẽ xoa đầu em nhắn nhủ, “Anh sẽ tặng em chiếc pin cài hình cờ Higenery này nếu như đêm nay em có thể chạm được tay vào cúp IBCH.” “…”, Cậu barista Kloss khẽ buông thẻ tên của người yêu ra mà lén nhìn ngang ngó dọc, thấy không có ai đang ở gần khu vực của mình mới kiễng chân, chu đáo chỉnh cổ áo và nắn cân lại dây thẻ cho hắn sau khi ngắm nghía chán chê, nhỏ giọng hỏi lại, “Sao lại tặng em?” “Vì em cũng giống như đất nước Higenery này, đều là một nửa của anh.”, Gã đàn ông tóc vàng chỉ đáp lời nhẹ ru đầy ẩn ý, cúi đầu để người yêu gạt lại ngọn tóc về đúng chỗ cho rồi quẹt thẻ rời khỏi phòng thi đấu cá nhân của Feline Kloss, khẽ vẫy tay chào em với một đôi câu thì thầm sau cuối, “Ngay lúc này, thẳm sâu trong huyết mạch em cũng có dòng máu của một người đàn ông Higenery gốc Gestomalia mạnh mẽ đang cuồn cuộn chảy trôi đấy. Chúc em may mắn.”