Tiếp tục với
U Hồn Đất Na Sơn
0 1 0 0 1 10
U Hồn Đất Na Sơn - Tuấn Cổ Phong 16 Truyện dài - hết
tuancophong

Trong những viễn ảnh khói sương, những phù linh ẩn hiện trong đám cỏ cây. Khu Na Sơn mịt mờ trong sương gió, ma khí bốc lên ngùn ngụt trên ngọn núi mờ ảo, ở những hang hốc đâu đó của ngọn núi, vẫn còn tanh mùi máu tươi, và tiếng gió thổi trong những hang đá tựa như tiếng ma oán của hàng trăm ngàn thiên binh, vạn mã, đã bỏ mạng tức tưởi nơi đây. Trong không gian u tịch, âm u, quanh quất ở núi Khu Na đó, có những bông hoa nở ra từ hốc mắt của cái đầu lâu xương xẩu mà đã bị hoang hóa nơi đây, chẳng có một kẻ dân đen nào dám bén mảng tới... Những âm thanh quái dị cứ như gào thét, tra tấn nỗi kinh sợ của con người, tra tấn vào bản năng sinh tồn của con người. Một dòng nguyền ước cho kẻ nào dám khinh thường nơi ''thiêng ma linh quỷ'' này. Lời thì thầm ma quỷ dường như vẫn thấp thoáng trong từng bóng cây, ngọn cỏ. Mùi tà khí đặc quánh trong không gian u tịch nhuốm màu chết chóc nơi tử địa này.

Khu Na Sơn! Khu Na Sơn! Thập Nhân Khứ, Nhất Nhân Hoàn. Mười Người Đi Một Người Về Một Về Hồn Bay Phách Tán Chín Kẻ Ma Oán Ngàn Năm Lũ Ma Quỷ Chẳng Siêu Thoát Khu Na Bát Ngát Đau Thương Hồn Về Trong Những Đêm Trường U Hồn Âm Quỷ Chết Mòn Khu Na