4.0.0
10:21:06 11/5/2025
"Bốn mùa bên con sông đó em đều nghe thấy tiếng hát thần thoại của nước mắt tình yêu..." Dòng sông chầm chậm trôi đi từng con sóng lung linh màu nước trong vắt. Cơn gió thổi khẽ với những đám mây bàng bạc trôi trên bầu trời u buồn lặng lẽ khiến cô thêm nhớ những kỷ niệm xưa. 36 tuổi, có lẽ đã là một quãng thời gian quá lâu, thế nhưng cứ những ngày đầu mỗi mùa nào cô cũng đến dòng sông này. Dòng sông có mùa xuân với hoa lá nảy lộc đâm chồi trong cơn mưa phùn rơi nhẹ, có mùa hè với tiếng ve hát ngân nga, có mùa thu với những chiếc lá rơi theo gió heo may thổi mát dịu, có mùa đông với cơn gió bấc thổi ào ào rét lạnh nhưng càng khiến người ta thêm những nỗi nhớ yêu thương. Mỗi mùa ấy cô đều được một người hát cho mình nghe, tiếng hát ấy dường như đã là phép màu thần thoại đi theo trái tim cô. Giờ đây ở con sông này chỉ còn một mình cô, nhưng tiếng hát ấy vẫn cứ vọng lại trong quá khứ, để nước mắt cô âm thầm tuôn rơi, nhung nhớ cho những tháng ngày xưa hạnh phúc chỉ còn là dĩ vãng...
Thẻ: thanh mai trúc mã