Tiếp tục với
Có cậu, Có mình, Có chúng ta...
0 0 0 2 1 3
Có cậu, Có mình, Có chúng ta... - Thanh Duật Tiêu Vân 12 Truyện dài - Đang sáng tác
thanhduattieuvan

“Thanh Vy, từ giây phút đầu tiên gặp cậu, tớ đã biết trái tim mình sẽ chẳng bao giờ đập như trước được nữa. Mỗi nhịp đập như thể đang đánh thức một cảm xúc chưa từng có, một cảm giác mà tớ không thể lý giải, chỉ biết rằng nó là sự ngưỡng mộ sâu sắc, là những hy vọng nhen nhóm, và là những rung động không thể nói thành lời. Ở bên cậu, tớ cảm thấy mình như được bao phủ trong một thứ ánh sáng ấm áp, nhẹ nhàng đôi lúc lại mạnh mẽ đến lạ kỳ. Ánh sáng ấy khiến tớ vừa muốn đến gần, nhưng cũng khiến tớ cảm thấy mình chưa đủ tốt để xứng đáng với nó. Cậu là lý do khiến tớ không ngừng cố gắng, không phải chỉ vì bản thân mình, mà là vì mong một ngày có thể xứng đáng được ở bên cậu. Mỗi ngày, cậu khiến tớ muốn trở thành một phiên bản tốt hơn của chính mình, không phải để chứng tỏ điều gì, mà để cậu nhìn thấy những điều tốt đẹp trong tớ, để cậu biết rằng tớ luôn muốn là người bảo vệ và đồng hành cùng cậu, dù là trong những lúc vui vẻ hay khó khăn. Hy vọng rằng, dù hôm nay hay bất kỳ ngày nào sau này, cậu vẫn sẽ luôn là một phần trong những kỷ niệm tuyệt vời nhất của tớ, và tớ sẽ là người khiến cậu cảm thấy ấm áp mỗi khi nghĩ đến. “Quần hoa, tớ rất không thoải mái, rõ ràng là tớ muốn nói trước mà. Thôi được rồi lần này nhường cậu tớ sẽ không nhiều lời nữa. Tớ không phải là người dễ dàng tin vào những lời nói ngọt ngào, nhưng nếu cậu thật lòng, thì tớ không ngại bước cùng cậu, dù mai này có ra sao, chỉ cần cậu thật sự muốn đi cùng tớ, chỉ cần cậu là người sánh bước bên tớ, còn lại cứ để thời gian tự trả lời. [15h00 ngày 20/6 trên dòng trạng thái của cô gái nhỏ: Hướng dương tìm thấy ánh mặt trời, còn tớ đã tìm thấy cậu. Chào mừng bạn đồng hành tay trong tay của tớ.] [15h01 ngày 20/6 cậu ấy cũng đăng một dòng trạng thái: Hướng dương nhỏ, ánh mặt trời mãi mãi thuộc về cậu, đồng hành thật lâu nhé.]