Tiếp tục với
Tương tư du du
0 0 0 0 0 0 2
Tương tư du du - TrinaJane 1 Truyện ngắn - hết
trinajane

Nàng là khuê nữ chốn chu môn, chàng là xuất thân thư hương thế gia sớm đã sa sút. Hai con người, hai số phận vốn dĩ sẽ không gặp nhau nếu chàng không gặp nạn, nếu nàng không lên chùa cầu phúc. Không phải là yêu từ cái nhìn đầu tiên, cũng không phải là tình yêu lúc hoạn nạn. Tình yêu của cả hai được bồi đắp qua tháng năm và cũng được tôi luyện trong thử thách. Nhưng đến sau cùng, liệu tình yêu ấy có thể đi đến cuối cùng?

Vẳng trong gió là nỗi nhớ thương Giai âm tươi đẹp nhất gửi tới chàng văn nhân Thiếp vì chàng thổi lên khúc Trường tương tư. Nỗi nhớ dài bất tận, tràn lan từ ngày này qua tháng nọ, từ tháng này qua năm kia mang theo biết bao nhiêu yêu thương không thể nói thành lời. Gởi vào trong khúc nhạc, nói lên tình cảm của bản thân tới người thương.

Hành sự tại nhân cớ sao thành sự lại tại thiên? Là duyên trời oan nghiệt hay tại lòng người hiểm độc? Sống qua từng ấy năm, mái đầu đã pha sương, Đan Ngọc xem như đã nhìn thấu nhân sinh. Thay vì trách trời cao, trách người, chi bằng trách mình. Nếu năm ấy chàng đủ ý chí, mạnh mẽ... Nếu năm ấy chàng kiên định, tin tưởng nàng... Nếu năm ấy chàng cẩn trọng hơn với Phùng Mẫn... Nếu năm ấy chàng không cùng nàng tương kiến... ...thì cả hai sẽ không phải chia ly ...thì cả hai sẽ không khổ đau ...thì cả hai sẽ không rơi vào cảnh trầm ngọc phần châu ...thì cả hai sẽ vĩnh viễn không bước vào cuộc đời nhau. Nếu quả thật như vậy... cuộc đời chàng sẽ trở nên thế nào? Đan Ngọc không dám cũng không muốn tưởng tượng.