Tiếp tục với
Chờ ngày nói yêu anh
0 0 0 0 2 1
Chờ ngày nói yêu anh - Đào Dương 34 Truyện ngắn - hết
dtduong97

Cho đến bây giờ, tôi vẫn không hiểu lý do vì sao em lại yêu tôi. Nói một cách thẳng thắn, tôi không có gì. Tôi chỉ là một sinh viên tỉnh lẻ đi học, nhưng học cũng chẳng đến nơi đến chốn khi cái đầu chậm hiểu của tôi tiếp thu bài như nước đổ đầu vịt. Tôi đã trượt đại học một lần, lần sau may mắn điểm suýt soát mới đỗ chứ không phải cố gắng chi cho cam. Tôi lười biếng, chậm chạp, bừa bộn, ẩu đoảng, ham chơi và nghèo nàn. Phải rồi, quan trọng là nghèo nàn. Khi mấy đứa cùng phòng hay trên lớp đi xe ga hay suốt ngày rủ nhau đi check in sang chảnh hoặc đi kara, bar bủng mà nhảy múa. Tôi chỉ có thể ở nhà mà thèm thuồng, đúng rồi, tôi đâu có tiền như chúng nó cơ chứ. Nhưng có một điều tôi có thể ngẩng cao đầu vỗ ngực mà tự hào, so với chúng nó, tôi có “gấu” còn chúng nó Forever Alone!

Thẻ:

khoảng trống tình cảm lãng mạn khoảng trống