Tiếp tục với
Mưa vương mùi đất, hoa dại trước nhà
0 0 0 1 17 1
Mưa vương mùi đất, hoa dại trước nhà - Tumo 117 Tản văn - hết
chuyencuatumo

Hồi ức như một món quà đẹp đẽ, và việc thoát khỏi chúng là một điều nuối tiếc. Đại loại như lúc này, âm thanh messenger phát ra từ laptop cắt ngang hồi tưởng của nó, đem nó trở về thực tại với quán cà phê. Đó là tin nhắn của chị chủ quán, yêu cầu nó tuần này viết gì đó lên Fanpage của quán sâu sắc một chút cho hợp tâm trạng mùa mưa. Viết dở, chị trừ lương. Nó suy nghĩ một lúc, mười ngón tay lướt trên bàn phím. Vài phút sau, trên Fanpage quán liền xuất hiện bốn câu thơ: Mình sẽ về nơi mái nhà thưa Ngắm cơn mưa vương đầy mùi đất Lôi tấm lòng cũ xưa đã cất Thấm ướt đi sau cằn cỗi muộn phiền